[ 真紅の音 -THINK NOTE- ] VOL 8: RIVAL/ĐỐI THỦ
"Trước đây là Yuto ... bây giờ tôi không muốn thua bất
cứ ai trong JUMP."
Nhận thức được kĩ năng của những người
khác, tôi không muốn thua nhiều hơn. Trước khi nhận ra, thì các thành viên
trong nhóm đã trở thành đối thủ của tôi. Cùng với đó, tôi bắt đầu tiến về phía
trước. Tin tưởng rằng chúng tôi có thể trở thành nhóm mạnh nhất.
Khi tôi còn nhỏ, tôi không ghét thua cuộc
như tôi bây giờ, vì vậy tôi thậm chí không nghĩ về những điều như ai sẽ là đối
thủ của tôi. Nhưng vẫn còn, khi tôi gia nhập công ty này ở tuổi 11, tôi đã ngay
lập tức có sự thôi thúc không để thua các junior khác, những người tôi đang nhảy
cùng trong phòng tập. Mặc dù tôi ở hàng sau. Nhưng tôi tự tin rằng tôi đã làm
việc chăm chỉ hơn những người khác ở đó. Xem những người khác đi ra ngoài chơi
sau những bài học, tôi trở về nhà và tự tập lặp đi lặp lại nhiều lần. Tôi có một
gương lớn trong phòng, để tôi có thể kiểm tra khả năng nhảy của mình. Cũng có một
tấm gương trong phòng tập, nhưng tôi không thể nhìn thấy bản thân mình, vì có
quá nhiều người nhảy trước mặt tôi. Khoảng một năm sau đó, họ quyết định tôi sẽ
xuất hiện trong một concert của Tackey & Tsubasa vượt qua (Nakajima) Yuto,
người đang bận rộn quay bộ phim truyền hình. Chỉ có hai ngày cho đến buổi hòa
nhạc, và tôi đã phải học động tác cho 24 bài hát. Thời gian tập luyện không đủ,
nên tôi nhờ tôi đã nhờ các junior, những người đã học chúng, đến nhà tôi và
cùng tập tất cả các buổi tối. Sau khi buổi biểu diễn thành công, tôi đã có thể
nghĩ rằng "Tôi không thua các junior khác cả khi tôi đứng ở phía
sau!"
Người đầu tiên tôi có thể coi như một đối
thủ, là Yuto. Cũng với việc thay thế cậu ấy trong Tackey & Tsubasa concert,
nên cơ hội để nhảy cùng với Yuto bắt đầu tăng. Ngoài hát và nhảy trên tv, trong
thời gian đó cậu ấy đã tham gia rất nhiều phim truyền hình và sân khấu, và cậu ấy
nhìn luôn bận rộn. Tôi nghĩ rằng nếu tôi tiếp tục làm việc chăm chỉ, tôi có thể
trở nên nổi tiếng như Yuto. Nhưng người được chọn để trở thành trung tâm trong
số các junior chắc chắn là Yuto, và tôi đã phải lùi phía sau. Tôi tự hỏi Yuto
có cái gì, mà tôi lại không có? Tôi đã có thể bắt kịp với nhiều người, nhưng có
lẽ tôi sẽ luôn ở đằng sau người này. Nhìn lại Yuto, tôi vẫn tự hỏi về những điều
như vậy.
Khi tôi ra mắt với JUMP, và khi chụp ảnh
cho "Dreams Come True" PV một nhân viên nói tôi và Takaki (Yuya) đứng
ở giữa, tôi không biết những gì đã xảy ra, nhưng tôi cảm nhận được điều gì đó rất
lớn lao. Tôi nghĩ rằng tôi chỉ được như vậy bây giờ thôi , nhưng trong single
tiếp theo tôi ở trung tâm một mình. Đó là nơi tôi đã luôn mơ ước trong những
năm còn là junior. Cuối cùng giấc mơ đó đã thành sự thật, và tôi thực sự hạnh
phúc, nghĩ rằng có lẽ những người xung quanh tôi đã công nhận tôi một chút.
Nhưng tôi nhận thấy rằng tôi và vị trí của Yuto đã thay đổi, và nó rất khó
khăn, bởi vì tôi không biết phải xử lý nó ra sao.
Đã 5 năm kể từ khi đó. Tôi đã trưởng thành,
và đã có rất nhiều thời gian để suy nghĩ về Yuto. Chúng tôi đã có nhiều kinh
nghiệm với nhau, và ngay cả bây giờ có những điều mà cậu ấy có thể làm được,
nhưng tôi lại không thể. Khả năng chơi trống và tập nhảy tại nơi làm việc, làm người
mẫu cho một tạp chí, cưỡi ngựa ... cho thấy rất nhiều màu sắc, tôi nghĩ rằng
Yuto thực sự đáng kinh ngạc. Chắc chắn là nhờ có một đối thủ level cao như vậy,
mà tôi đã có thể tiến xa thế này. Thậm chí nhiều hơn vì tôi đã nhận ra cậu ấy
là một đối thủ, tôi muốn có thể có sự cạnh tranh công bằng từ bây giờ là tốt nhất.
Không chỉ Yuto, tất cả các thành viên trong
JUMP đều là đối thủ đối với tôi. Mọi người đều có một màu sắc tuyệt vời như vậy,
trở thành lý do giữ lửa cho trái tim của những chàng trai như tôi, người ghét bị
thua cuộc. Tôi hy vọng chúng tôi có thể phát triển như JUMP trong khi khuyến
khích nhau cùng tiến lên.
"Gửi tới JUMP:
Mọi người cho những ước mơ, hạnh phúc và nụ
cười.
Tôi hy vọng chúng ta có thể trở thành một
nhóm tuyệt vời.
Hãy ở lại cống hiến mỗi ngày nhé.
Hãy cùng biến thành một nhóm siêu đẳng nào!
"
- Ryosuke
[ENG]
“Before it was Yuto… now I don’t want to
lose to anyone in JUMP.”
Recognizing the skills in the others, I
didn’t want to lose even more. Before noticing, the members of my own group
became my rivals. With that, I start to run forward. Believing that our group
can become the strongest.
When I was little, I didn’t hate losing
like I do now, so I didn’t even think of such things as who would be my rival.
But still, when I entered the agency at the age of 11, I immediately had the
urge not to lose to the other juniors, who I was dancing with in the practice
room. Even though I was in the back row. But I was confident that I worked
harder than the others there. Watching others who went out to play after the
lessons, I went back home and voluntarily repeated the practice by myself. I
got a full-body mirror for my room, so that I could check my dancing. There was
a mirror also in the practice room, but I couldn’t see myself, because there
were so many people dancing in front of me. Around a year after that, it was
decided that I would appear in a Tackey & Tsubasa concert on the behalf of
(Nakajima) Yuto, who was busy shooting a drama. There were only two days until
the concert, and I had to learn the moves for 24 songs. Time on the rehearsals
wasn’t enough, so I remember I invited juniors, who knew the moves, to my home
and practiced all night. When the concert was safely finished, I was able to
think that “I’m not losing to the juniors I look at from the back!”
The first person who I could clearly
consider as a rival, was Yuto. Other than being his substitute in the Tackey
& Tsubasa -concert, it was probably also because chances to dance together
with Yuto started to increase. Other than singing and dancing on tv, during
that time he did a lot of dramas and stage plays too, and he always seemed
busy. I thought that if I’ll keep working hard, I could become popular like
Yuto. But the one who were chosen to be on the center among the juniors was
definitely Yuto, and I was behind him. I wonder what is it that Yuto has, that
I don’t? I’ve been able to catch up with many people, but maybe I’ll always be
behind this person. Looking at Yuto’s back, I kept wondering about such things.
When I debuted with JUMP, and on the
shooting for the “Dreams Come True” PV a staff member told me and Takaki (Yuya)
to stand in the middle, I didn’t know what happened, but it felt like a thunder
stroke only around me. I thought it will be only that time, but on the next
single I was on the center alone. That was the place I kept dreaming about
standing at during my junior years. Finally that dream came true, and I was
happy, thinking that maybe the people around me had acknowledged me a little.
But I noticed that me and Yuto’s places had changed, and it was difficult,
because I didn’t know what would be the best way to handle it.
It’s been 5 years since that. I’ve grown
up, and there’s been a lot of time to organize my thoughts about Yuto. We’ve
had many experiences together, and even now there are things that he can do,
that I can’t. Making use of his talent on drums and tap dancing at work,
modeling for a magazine, horse riding… showing so many colors, I really think
Yuto is incredible. It is definitely thanks to such a high-leveled rival, that
I’ve been able to come this far. Even more because I’ve recognized him as a
rival, I wish to be able to have that friendly rivalry from now on as well.
Not only Yuto, all JUMP members are rivals
for me. Everyone has such a wonderful color, that keeps cheering up the heart
of a guy like me, who hates to lose. I hope we can grow as JUMP while
encouraging each other from now on as well.
“To JUMP:
You give dreams, happiness, and smiles.
I hope we can become an exciting group.
Let’s stay devoted every day.
Aim to be a monster group!”
- Ryosuke
credit: yamadasu
No comments:
Post a Comment