[ 真紅の音 -THINK NOTE- ] VOL 9: FASHION/THỜI TRANG
"Mặc một chiếc áo sơ mi trắng tinh khiết. Yêu thích
sự đơn giản. "
Như một đứa trẻ, anh tin rằng thể thao là tất
cả mọi thứ. Lớn lên và mặc những trang phục trong những năm làm Jr. Cái gì làm
Yamada thay đổi, là để mang nó dễ dàng và giữ một phong cách, với nó anh có thể
là chính mình.
Khi tôi nhận ra sự đa dạng của trang phục
là lúc tôi vào học lớp 6. Bởi vì tôi chơi bóng đá nên tôi chỉ mặc áo thun đã sờn
cho đến khi đó, nhưng tôi nhận ra nó sau khi vào công ty, và nhìn thấy trang phục của
Nikaido (Takashi) -kun. Tôi không nhớ cụ thể, nhưng tôi nghĩ rằng tại thời điểm
đó anh ấy đang mặc quần jean bị rất nhiều viết cắt mà thậm chí sẽ không được
tính là quần nữa (cười). "Tại sao có lỗ nhiều như vậy?" Tôi nghĩ. Tuy
nhiên, anh ấy vẫn trông phong cách khiến tôi rất ấn tượng. Do ảnh hưởng của
những người có phong cách giống như Nikaido, dần dần trong tủ đồ của tôi càng
ngày càng có nhiều quần áo thay vì đồ thể thao như trước đây. Nếu tôi nghĩ về bản
thân mình lúc đó, tôi cảm thấy như kiểu thời trang của tôi là chỉ cần một cái
áo thun mà thậm chí nó còn chẳng phải của bất kì thương hiệu thể thao nào.
Từ trung học cơ sở đến cao trung, áo đầu
lâu thực sự phổ biến trong số các junior cùng độ tuổi với tôi. Không ngoại lệ,
tôi cũng có một cái áo như vậy. Sau đó nó bắt đầu trở nên rắc rối để suy nghĩ về
việc nên mặc quần áo nào, vì vậy tôi quyết định đơn giản là đủ. Tôi như bây giờ cũng tốt rồi. Ví dụ, tôi muốn mặc một chiếc áo sơ mi trắng, và chọn một trong hai
quần jean hoặc quần đen, và tôi là ổn với điều đó. Chiếc áo đơn giản sẽ là một
áo sơ mi vải lanh mòn , không quá dài. Trong số những chiếc áo tôi luôn mặc,
tôi có 15 cái thun không cổ, cùng một thương hiệu và kích cỡ, và chỉ là màu trắng.
Khi tôi mặc nó, tôi cảm thấy như nó được tạo riêng để phù hợp với tôi, vì vậy nếu tôi đi ngang qua cửa hàng tôi sẽ mua một cái. Nếu những bộ quần áo đơn giản,
thì phụ kiện thực sự cần thiết. Yêu thích của tôi bây giờ là một chiếc đồng hồ
tôi đã mua cho bản thân như một món
quà khi tôi 20 tuổi. Có một model mà tôi đã muốn trong một thời gian dài, và
khi tôi đã đi đến cửa hàng, tôi tìm một trong số chúng được làm từ năm 1993,
cùng năm sinh của tôi. Bây giờ tôi luôn luôn muốn dành thời gian cùng với chiếc
đồng hồ này.
Đối với mùa thu và mùa đông, tôi đã mua một stadium jumper đen. Tôi thích đồ và áo len dệt kim và chúng cũng rất dễ
mặc, vì vậy tôi không thực sự cần quần áo mới ngay bây giờ. Tất cả những bộ quần
áo của tôi là những thứ mà tôi có thể mặc không vấn đề gì đến thời trang, vì
vậy tôi rất hài lòng. Tôi vẫn thường mặc quần jean mà tôi đã mua 5 năm trước
đây. Tôi chỉ là buồn một chút vì kích thước không thay đổi (cười). Vì vậy, ngay
cả khi tôi đi ra ngoài mua sắm vào những ngày nghỉ, tôi thường kết thúc ở bên
ngoài cửa shopping. Dạo quanh tận hưởng những cảnh đẹp của Omotesandou, và dừng
lại bởi một cửa hàng kem tôi thích, đó là thói quen của tôi khi tôi đi mua sắm.
Tôi nghĩ gì về phong cách, là "X-ish
style", nơi có tên của một người thay vì chữ X. Ví dụ, Johnny Depp tập
trung vào mũ và quần jean, vì vậy họ có phong cách rất cool. Đó là khi từ
"Johnny Depp style-ish" được sinh ra. Tôi ngưỡng mộ những người có
phong cách riêng của mình cả trong thời trang, và trong công việc.
Nếu bạn tha thứ cho tôi, thậm chí bây giờ
tôi muốn dành một năm mặc một chiếc áo giống như tôi đã làm khi còn nhỏ. Nhưng
vì tôi đang làm một công việc mà tôi luôn được theo dõi bởi mọi người, tôi cố gắng
chú ý đến quần áo của mình trong cuộc sống hàng ngày. Khi tôi đi ra nước ngoài
để làm việc, tôi biết họ sẽ chụp ảnh cho các phương tiện truyền thông địa
phương, vì vậy tôi sẽ mặc một chiếc áo khoác thích hợp, và như vậy. Thời gian
và nơi lưu giữ trong tâm trí, vừa phải và thích hợp yêu thích sự giản đơn. Tôi
đoán đó là những gì Yamada Ryosuke-ish style sẽ làm.
+ Extra
Bởi vì chủ đề cho "Think Note" lần
này là thời trang, Yamada sẽ là người chọn phong cách cho mình.
"Tôi sẽ giữ
phong cách riêng của tôi làm cơ sở, và chỉ cần thay đổi một vài chi tiết. Tôi hay mặc áo jacket da và áo sơ mi trắng, nhưng bình thường tôi sẽ không chọn
một màu đỏ tươi sáng như thế này, vậy nên tôi sẽ mở tất cả cúc áo và để lộ áo
sơ mi bên trong!"
Sau buổi chụp hình, Yamada nhận một hộp thực phẩm của
Hàn Quốc. Anh đã ăn tteokbokki, và phải kêu lên "Ngon và cay quá!" bằng
miệng đang đầy thức ăn.
[ENG]
“Wearing a pure white shirt. Enjoying the
simplicity.”
As a child he believed that sportswear was
everything. Growing and dressing up during the Jr years. What Yamada has
arrived to, is to take it easy and keep a style in which he can most be
himself.
I was on the 6th grade when I realized the
variety there is in clothes. Because I was playing soccer I had only worn
jerseys until that, but I realized it after entering the agency, and seeing
Nikaido (Takashi)-kun’s outfit. I don’t remember the details, but I think at
that time he was wearing jeans that were so full of damage they wouldn’t even
count as pants anymore (laugh). “Why there’s so much holes?” I thought. But he
still looked so stylish I was impressed. By the influence of stylish people
like him, slowly there started to be more
and more clothes in my closet that weren’t sportswear. If I think of myself
that time, I felt like I was fashionable just by wearing a shirt that wasn’t by
a sports brand.
From middle school to high school, skulls
were really popular among the juniors of my age. With no exception I was also
wearing skulls somewhere in my outfit. After that it started becoming
troublesome to think about what’s in fashion, so I just decided to go with
simple. I’m like that now as well. For example, I’d wear a white shirt, and
either jeans or black pants, and I’m fine with that. The shirt would be an easy
worn linen shirt, that’s not too long. Among the shirts I always wear, I have
15 pieces of the same v-necked t-shirt, the same brand and same size, and
that’s only in white. When I put it on, it feels like it forms itself to fit
me, so when I pass by the store I end up buying one. When the clothes are
simple, accessories are needed. My favorite right now is a watch I bought
myself as a present when I turned 20. There was a model that I had wanted for a
long time, and when I went to the shop, I happened to find one that was made in
1993, the same year I was born. Now I want to always take time together with
this watch.
For autumn and winter I bought a black
stadium jumper. I love knitted clothes and cardigans and am going to wear them
a lot, so I don’t really need new clothes right now. All the clothes I have are
ones that I can wear no matter what is in fashion, so I’m satisfied. I’m still
normally wearing even jeans that I got 5 years ago. I’m just a little sad the
size hasn’t changed (laugh). So even if I go out shopping on my days off, I
often end up only window shopping. Strolling around enjoying the beautiful view
of Omotesandou, and stopping by an ice cream shop I like, that’s my basic
routine when I go shopping.
What I think is stylish, is “X-ish style”,
where there’s the person’s name instead of an X. For example, Johnny Depp is
focused on hats and jeans, so people with that style are cool. That’s when the
word “Johnny Depp-ish style” is born. I admire people who stick to their own
style both in fashion, and in work.
If you forgive me, even now I’d like to
spend a whole year in a jersey like I did when I was little. But because I’m
doing a job where I’m watched by people, I try to pay attention to my clothes
in daily life. When I go overseas for work, I know they’ll take pictures for
the local media, so I’ll wear a proper jacket, and so on. Time and place kept
in mind, moderately and appropriately enjoying the simple. I guess that’s what
Yamada Ryosuke-ish style would be.
+Extra
Because the theme for “Think Note” this
time is fashion, Yamada was the one to style himself. “I’ll keep my own style
as the base, and just change a few details. I often wear leather jackets and
white shirts, but I wouldn’t normally choose a bright red like this, and it’s
new that I button the shirt all the way up!” After the shoot, Yamada noticed a
Korean food stand. He got tteokbokki, and yelled “Delicious and spicy!” with
his mouth full.
Credit: yamadasu
No comments:
Post a Comment