Wednesday, August 12, 2015

[FIC] Note 4 - A Happily Tragic Ending - TakaYama


TITLE: A Happily Tragic Ending
Pairing: Takaki Yuya X Yamada Ryosuke [TakaYama is LOVE]
Author: haratakaki
Tran: KokoroMiinah 
Type: Drabble
Genre: Angst, Romance
Rating: PG
Lảm nhảm: Đọc dra này 5 lần rồi mà vẫn không thông nội dung của nó. (_ __”)





"Anh có thể dừng đổ lỗi cho chính mình được không?" Ryosuke hỏi một cách bất lực giữa những tiếng nức nở.

Cậu đang ở một góc của căn phòng. Cậu cố gắng dồn mọi sức lực còn lại mà chỉ có thể nhìn anh đang cố tìm đến cái chết. Anh khóc, tức giận và thất vọng. Còn cậu rất muốn chạm vào người đàn ông ấy, nhưng hoàn toàn bất lực.

"Làm ơn, đừng đổ lỗi cho mình nữa. Đó không phải là lỗi của anh ... em xin anh... ", cậu khóc. Nhưng người đàn ông phớt lờ Yamada, cứ như anh đã hoàn toàn bị nhấn chìm trong đau đớn.

Anh chỉ muốn chết ngay lập tức. Anh thấy không có lý do gì để mình tiếp tục sống. Anh muốn cả cái thế giới này phải biến mất. Anh vô cùng đau khổ và đó là nguyện vọng cuối cùng. Anh nói dối, khóc ở giữa căn phòng, bị tàn phá. Anh tuyệt vọng cố gắng hiểu ý nghĩa của sự việc kinh khủng đã xảy ra, nó đã bóp nát tương lai mà anh hằng mơ ước. Căn phòng hoàn toàn bị xáo trộn, anh đập vỡ mọi thứ chỉ để cố làm nguôi đi nỗi đau đang cào xé trái tim mình. Tất cả, anh biết rằng tất cả đều là lỗi của anh.

Cậu nhìn thấy tất cả mọi thứ, nhưng, cậu lại không thể làm gì. Cậu muốn an ủi và đảm bảo với anh rằng đó không phải lỗi của anh. Trong sự kinh hoàng khốn cùng, cậu thấy anh đang cố ăn cắp cuộc sống của mình và chấm dứt nó, từ từ. Cậu hét lên. Cậu điên cuồng cố gắng để ngăn anh nhưng cậu lại không thể. Yamada đã cố gắng hết sức để cản những gì sẽ xảy ra nhưng mỗi lần cậu cố gắng, cậu lại chỉ thấy mình cào qua không khí. Cậu bị hất văng ra xa. Cậu bé chờ đợi, khóc nức nở và cầu xin anh dừng lại nhưng đã quá muộn. Cậu run rấy tiến lại gần anh - người đàn ông đang nằm vô hồn trên sàn nhà tắm đã bị nhuốm màu đỏ tươi của máu. Sau đó, đột nhiên, một ai đó ôm cậu từ phía sau. Ryosuke quay lại và nhìn thấy khuôn mặt rạng rỡ của Yuya.

"Tại sao anh phải làm điều đó? Tại sao anh lại theo em? " Ryosuke đau đớn hỏi.

Yuya mỉm cười và trả lời: "Để được ở cùng em".

[ENG]
“Will you stop blaming yourself?” he helplessly asked between sobs.

There he was at the corner of the room. He tried to collect all his strength and watched him cried while he slowly wished for death. He was mad and dejected. He wanted badly to touch the man but he could only stare at him.

“Please, stop blaming yourself. It’s not your fault… please”, he cried. But the man ignored him, as he was lost in blinding agony.

He breathed only to summon death. He found no reason to continue living. He wanted the world to crash all around him. He was lost in misery and he desired the end. He lied, crying in the middle of his room, devastated. He desperately tried to make sense of the events that had just transpired; events that had suddenly decided his fate. His room was in disarray for he threw and crashed everything just to release the pain that he violently gripped his heart. All he knew was that it’s his entire fault.

He saw everything, yet, he could do nothing. He wanted to comfort him and assure him that it wasn’t his fault. And in his horror, he saw him as he slowly stole his life and put an end to it. He screamed. He frantically tried to stop him but he could not grab him. He tried so hard to impede what will happen but every time he tried, he only found himself clawing through the air. He waited and cried and whimpered and begged him to stop but it was too late. He approached Yuya as it lay lifeless on the floor bathed on his own blood. Then, suddenly, someone hugged him from the back. He turned around and saw Yuya’s glowing face.

“Why did you have to do it? Why did you follow me?” Ryosuke painfully asked.

Yuya smiled and answered, “To be with you.”

3 comments:

  1. Uả ko thông dịch làm chi ???? =))))))

    Good work o______o thề với cậu hồi đọc phần đầu tớ cũng ko hiểu , mãi mới hiểu ra là Yuya tự tử theo Yama, còn thằng bé thì là linh hồn từ trước rồi nên muốn ngăn Yuya cũng ko được. Đoạn cuối là Yuya chết nên mới nhìn thấy được Yama & ôm em ấy T^T Ôi trời đất ơi .

    Đọc angst càng chậm càng thấy thấm T^T Buồn quá T^T

    ReplyDelete
  2. Chính vì không thông nên mới dịch đó cậu. :v
    Tớ thấy cái kết này theo cách nào đó cũng là happy ending rồi.

    ReplyDelete
  3. Nồ. Angst đối với tớ ko bao giờ có happy, kể cả là kết thúc có hậu hay ko có hậu T T

    ReplyDelete