Monday, July 20, 2015

[TRAN] Duet 7/2013: TakaYama crosstalk



Một crosstalk lâu rồi của hai bạn trẻ, =^=, quá ư là dễ thương! Yêu hai bạn nhất!



-Bạn thường làm gì sau hậu trường?
Yamada: Yuya thường nghịch điện thoại.
Takaki: Ừ, anh thường chơi game trên điện thoại và ... đúng đoạn cao trào, thì điện thoại cứ đổ chuông liên hồi!
Yamada: ... đồ ngốc. Em ...
Takaki: Yamada thường ra ngoài hành lang.
Yamada: Vâng, em đoán đó là sự thật. Bởi nếu em tập sax trong phòng, em sẽ làm phiền tất cả các thành viên khác, vì vậy em thường tập trong hành lang ... và đôi khi em lại chơi to quá ở bên ngoài. Em cố gắng để mọi người không bận tâm.
Takaki: Em đúng là rất biết nghĩ cho người khác nhỉ?
Yamada: Dù sao em thấy nó rất kỳ lạ như thế nào khi chúng ta có các buổi hòa nhạc và các dụng cụ, anh hầu như không mang theo bất cứ thứ gì. Anh đến với một chiếc túi mà nó chẳng liên quan đến bất kì phần nào của concert cả. Anh có biết em đã luôn cảm thấy thế nào không, kiểu,  "Anh thậm chí có nhận ra đó là công việc không nhỉ?"
Takaki: Ahahahaha anh thường không mang theo bất cứ thứ gì. Vì anh nhét tất cả mọi thứ mà anh cần, như điện thoại và ví tiền của mình vào túi rồi. Nhưng em biết đấy, khi nói đến các buổi hòa nhạc và công việc, các vật dụng đó rườm rà khi mang hành lý ký gửi, vì vậy anh chỉ cố gắng trong việc gói gọn lại chỉ trong một chiếc túi.
Yamada: Trong trường hợp của Yuya, thì nó được biểu hiện ngay bằng hình tượng nên em nghĩ nó chấp nhận được. Giống như, anh là anh chàng - người đi đến Okinawa chỉ với tiền và hộ chiếu của mình.
Takaki: ... hộ chiếu?
Yamada: Ah, chờ chút, Okinawa, OPPS xin lỗi. Em chỉ cảm thấy như anh sẽ đi đến bất cứ nơi nào bằng máy bay thì đều cần hộ chiếu.
Takaki: Ahahaha rất gọn nhẹ ~
Yamada: Nói chung, em là người sẽ lo lắng nếu không có hành lý ký gửi. Và em cố gắng mang nhiều vật dụng nhất có thể để bổ sung cho những người như Yuya.
Takaki: Tất nhiên!
Yamada: Anh mượn đồ make up của em nhiều lắm đó, nó không buồn cười đâu nha! Giống như, son dưỡng môi của em hết với tốc độ ánh sáng luôn ý.
Takaki: Anh thích, đi cùng người khác và có một cuộc trò chuyện ... anh chỉ cần bí mật lấy son dưỡng môi của họ. Kỹ năng siêu cấp.
Yamada: Vâng, đó là kinda quá đáng ngờ thì có ... Em không câm đâu nha. (ý ẻm sẽ đi kể với mọi người ấy mà)


-Bạn tự làm tóc tại các buổi hòa nhạc, phải không?
Takaki: Yep. Mọi người đều khá tốt ở điểm đó- chúng ta, tất cả đã tự làm nó từ Jr.s.
Yamada: Em thường làm tóc cho Dai-chan. Không phải là anh ấy tệ trong việc này, nhưng em chỉ không thích mái tóc của ảnh tự làm và thỉnh thoảng, em làm lại nó. Ngoại trừ với Keito, cậu ấy thậm chí không bao giờ cho phép em đặt một ngón tay vào mái tóc của mình. Ý em là, cậu ấy còn phát ra tâm trạng cáu kỉnh của mình khi đang làm tóc.
Takaki: Bởi vì Keito 100% nghiêm túc về bản thân và tạo hình ảnh của mình tốt nhất. Em ấy thậm chí còn tự đề nghị mình là "cơ bản phải tự khen"
Yamada: Ah, má của Keito đang chuyển sang màu đỏ ~


-Hai bạn có đi chơi riêng không?
Yamada: Ah, chúng ta đã đi chơi trong một ngày khác.
Takaki: Ừ, sau khi chúng ta đi chơi bóng sơn với tất cả mọi người.
Yamada: Chúng ta đã đi chung với các thành viên khác trên xe của ai đó đến Yamanashi, và lúc về chỉ có hai người đi riêng. Anh lái xe đưa em về nhà em. Chúng ta đã nói chuyện rất nhiều, nhưng chúng ta đã có cuộc trò chuyện mà ... không có nội dung. Nhớ không, em thường chọc vô bụng Yuya đó.
Takaki: Em thô lỗ !!
Yamada: Bởi vì anh bảo, "Anh ghét bị cù lét vô bụng" vì vậy em nghĩ rằng nó là một dấu hiệu cho phép em làm điều đó.
Takaki: Em đã buồn ngủ, phải không?
Yamada: Buồn ngủ. Đó là sáng sớm, và em đã sử dụng hết tất cả năng lượng để bắn bóng sơn.
Takaki: Nhưng vẫn còn, em đã chống lại sự cám dỗ của cơn buồn ngủ.
Yamada: Đúng! Anh đã biết?
Takaki: Em đã cố gắng rất nhiều để không  ngủ gật, nhưng chẳng bao lâu sau em kiểu như thế này, lắc lư.
Yamada: Ahahahaha để anh biết rồi.
Takaki: Trời rất  trên vì tối nên nếu đôi mắt của em vẫn mở đi chăng nữa thì anh cũng không thể nhìn thấy .
Yamada: Và trước đó em đã luôn nhắc nhở mình "Không bao giờ ngủ bên cạnh một ai đang đó lái xe chở mình".
Takaki: 5 phút sau ... đi thẳng về miền đất cổ tích. Em chỉ tự biết điều đó, và em lại ngủ ... god, rất thú vị. Nhưng anh đã nói rằng em có thể ngủ rồi mà.
Yamada: Và em? Em nghĩ "Ờ, không có cách nào mình có thể ngủ trên ghế này, nó quá thô lỗ!" - và em lại ngủ quên mất.
Takaki: Sau đó em là như thế, mở các cửa sổ để cho không khí lùa vào trong, bật nhạc thật to và la hét. Quá tuyệt vọng nhỉ.
 Yamada: Em đã cố gắng để thổi bay cơn buồn ngủ của mình đi với gió trên đường cao tốc cùng với âm nhạc hấp dẫn.
Takaki: Ừ, như nhạc disco.
Yamada: Nhưng thực sự, rất xấu hổ về bản thân khi ngủ ở ghế của hành khách! Vui mừng là Yuya đã lái xe ... Em không cảm thấy cần thiết phải tỏ ra chu đáo bên cạnh anh vì vậy nó dễ dàng hơn nhiều cho em.
Takaki: Yeah, cũng đơn giản cho anh.
Yamada: Chỉ là khi chúng ta chơi bóng sơn, em thực sự cảm thấy rằng Yuya siêu không thích hợp.
Takaki: Này, các em cũng vậy mà! Đã bao nhiêu lần em chả nói, "Urgh, khó quá đi mất!" Hở?
Yamada: Đó chỉ là vì cái nóng mùa hè.
Takaki: Đối với anh nó là lần chơi bóng sơn đầu tiên chơi nên anh không thể bắn.
Yamada: Anh rất tệ ~
Takaki: Ừ, và anh đã bị bắn hạ thật dễ dàng, với anh ngay lập tức kết thúc và phải chờ đợi tất cả mọi người đến cuối trò chơi ... anh cũng đã sử dụng hết tất cả năng lượng của mình trong khi chờ đợi.
Yamada: Nhưng một khi anh chơi tốt hơn ...
Takaki: Anh có rất ít khả năng! Nhưng Yamada đã bị bắn vào chỗ không có đồ bảo hộ nên em bị ngã ngay lập tức.
Yamada: Vâng, em đã kết thúc với cái dấu như muỗi đốt rất lớn trên cổ của mình . Nhưng em thực sự muốn đi một lần nữa..
Takaki: Ừ khi điều đó xảy ra, anh sẽ đưa em đi một lần nữa.


[ENG]
-What do you usually do backstage?
Yamada: Yuya’s usually playing on his phone.
Takaki: Yeah, I usually play a lot of games on my phone and…being so popular, my phone never stops ringing!
Yamada: …idiot.  I…
Takaki: Yamada’s usually out in the corridor.
Yamada: Yeah, I guess that’s true. Cause if I practice my sax in the room I’ll make a nuisance to all the other members, so I usually do that in the corridor…and sometimes I do work outs in one of the larger corridors too. I try not to be a bother.
Takaki: You care for others, don’t you?
Yamada: Anyway I find it so weird how when we have concerts and stuff, you bring barely anything. You come with a bag that doesn’t fit anything like your lesson wear or make up. You know how I’m always like, “Do you even realise it’s work?” 
Takaki: Ahahahaha I usually don’t carry anything. Cuz I stuff everything I need, like my phone and wallet into my pocket. But you know, when it comes to concerts and work, and stuff it’s not good to turn up with no baggage, so I just attempt in bringing at least a bag. 
Yamada: In Yuya’s case, that’s displayed as your character so I guess it’s acceptable. Like, you’re the guy who goes to Okinawa with just your money and your passport. 
Takaki: …passport?
Yamada: Ah, wait, Okinawa, opps sorry. I just feel as if anywhere you go on the plane you need a passport. 
Takaki: Ahahaha that got me a little~
Yamada: In general, I’m the guy who gets worried without baggage. And I try to bring extra stuff for people like Yuya.
Takaki: Of course!
Yamada: You borrow so much of my make up stuff it’s not funny! Like, my lip balm goes at the speed of light. 
Takaki: I like, go up to people and struck up a conversation…and I just inconspicuously take their lip balm. Skills.
Yamada: Yeah, it’s kinda too suspicious…I’m not dumb. 

-You do your own hair at concerts, right?
Takaki: Yep. Everyone’s pretty good at that-we’ve all been doing it since Jr.s.
Yamada: I do Dai-chan’s hair often. It’s not like he’s bad at it, but I just don’t like his hair that he does himself and sometimes and I redo it. Except with Keito he never even lets me lay a finger on his hair. I mean, he even has this cranky sorta aura around him when he’s doing his hair. 
Takaki: Cuz Keito’s 100% serious about him and his looking-good business. He even proposes himself that he’s the “Ultimate narcissist” 
Yamada: Ah, Keito’s cheeks are turning red~

-Do you two hang out together in your private lives?
Yamada: Ah, we went for a drive the other day.
Takaki: Yeah, after we went paint ball with everyone.
Yamada: We went with everyone carpooling on someone else’s car to Yamanashi, and we were just there with the two of us. You drove me to my house on the way back. We talked a lot then, but the conversations we had like…had no content.  You know, with me poking Yuya on the stomach sometimes.
Takaki: Talk about rudeness!!
Yamada: Cuz you were like, “I hate being zapped on my stomach” so I thought it was a sign for me telling me to do it.
Takaki: You were sleepy then, right?
Yamada: Dead sleepy. It was an early day, and I used up all my energy playing paint ball. 
Takaki: But still, you were resisting the temptation to sleep.
Yamada: Yep! You knew?
Takaki: You were trying so hard not to sleep, but from time to time your head was like, swaying. 
Yamada: Ahahahaha so you knew. 
Takaki: You had shades on so I couldn’t see if your eyes were open though.
Yamada: And before that I was like, “No way I could sleep next to someone who’s driving for me!” 
Takaki: 5 minutes later…off to fairy land.  You said it yourself, and you slept…god, so funny. But I did say you could sleep. 
Yamada: And me? I was like, “Yeah no way I could sleep sitting in this seat, it’s too rude!” –and I’m off.
Takaki: After that you were like, opening the windows to let the air in, and playing really loud music and screaming. So desperate. 
 Yamada: I tried to blow my sleepiness away with the wind on the highway accompanied by catchy music.
Takaki: Yeah, like disco music.
Yamada: But really, so embarrassed of myself for sleeping in the passenger’s seat! Glad it was Yuya who was driving…I don’t feel the need to be so considerate around you so it’s so much easier for me.
Takaki: Yeah, it’s easier for me too.
Yamada: Just that when we were playing paint ball, I really felt that Yuya’s super unfit.
Takaki: Hey, that’s the same with you too! How many times did you say, “Urgh, this is hard!” huh?
Yamada: It’s just cuz of the heat in summer.
Takaki: For me it was the first time playing paint ball so I couldn’t shoot.
Yamada: You were so bad~(笑)
Takaki: Yeah, and I got shot real easily so it’s instantly game over and I’m having to wait for everyone to finish…and I’ve used up all my energy in waiting. 
Yamada: But once you got better at it…
Takaki: I went hypo! But Yamada got shot on places with no gear on and you were all down.
Yamada: Yeah, I ended up with marks like huge mosquito bites on my neck.(笑)But I really wanna go again.
Takaki: Well when that’s happening, I’ll drive you again. 
Credit: inluvwithhsj

No comments:

Post a Comment