[ 真紅の音 -Think
note- ] VOL 3: Friendship
“E ngại về solo debut. Những lời
nói từ bạn bè đã mang lại sự khích lệ.”
Có rất nhiều thứ bạn có được từ tình bạn,
Yamada nói. Một trái tim tinh tế hơn hầu hết những thứ khác
luôn cảm nhận được rất nhiều điều được kết nối với người khác. Đôi khi ủng hộ
nhau, đôi khi xung đột với nhau, đó chính là một sự tồn tại không thể thay thế.
[Viettran]
Tôi có một người bạn từ thời thơ ấu khi tôi còn học tiểu học. Là một đứa trẻ, tôi rất hiếu thắng và luôn luôn đánh nhau, và cậu ta là người đầu tiên mà tôi thua. Đối mặt với một người mạnh hơn mình, tôi đã nghĩ rằng sẽ không bao giờ tôi nói chuyện với cậu ta nữa. Cậu ta là là đồng đội của tôi ở câu lạc bộ bóng đá địa phương, và tôi ghét cái lối chơi đầy ích kỷ của cậu ta. Tuy nhiên, vào lớp 5, chúng tôi lại cùng nộp đơn vào cùng một đội J League’s Junior, và cả hai đều được nhận. Sau khi chơi ở cùng một đội, tôi bắt đầu nghĩ rằng có lẽ cậu ấy cũng là người tốt, và trước khi nhận ra thì chúng tôi đã thường xuyên liên lạc với nhau rồi. Sau khi tốt nghiệp cấp 2, tôi nhớ là đã cùng cậu ấy chụp một bức ảnh làm kỷ niệm. Sau đó thì chúng tôi không có cơ hội để gặp mặt, nhưng khoảng 3 năm trước tôi bất ngờ nhận được mail của cậu ấy. Như thường lệ, cậu ấy nói về bóng đá và về ước mơ đó: “Một ngày nào đó, cậu có lẽ sẽ làm một việc liên quan đến bóng đá trên truyền hình, nhỉ? Tôi muốn trở thành một cầu thủ xuất sắc, để cậu có thể phỏng vấn tôi.” Kể từ ngày đó, ước mơ của cậu ấy đã trở thành ước mơ của cả tôi nữa, chắc chắn tôi muốn biến nó trở thành hiện thực một ngày không xa.
Tôi có một người bạn từ thời thơ ấu khi tôi còn học tiểu học. Là một đứa trẻ, tôi rất hiếu thắng và luôn luôn đánh nhau, và cậu ta là người đầu tiên mà tôi thua. Đối mặt với một người mạnh hơn mình, tôi đã nghĩ rằng sẽ không bao giờ tôi nói chuyện với cậu ta nữa. Cậu ta là là đồng đội của tôi ở câu lạc bộ bóng đá địa phương, và tôi ghét cái lối chơi đầy ích kỷ của cậu ta. Tuy nhiên, vào lớp 5, chúng tôi lại cùng nộp đơn vào cùng một đội J League’s Junior, và cả hai đều được nhận. Sau khi chơi ở cùng một đội, tôi bắt đầu nghĩ rằng có lẽ cậu ấy cũng là người tốt, và trước khi nhận ra thì chúng tôi đã thường xuyên liên lạc với nhau rồi. Sau khi tốt nghiệp cấp 2, tôi nhớ là đã cùng cậu ấy chụp một bức ảnh làm kỷ niệm. Sau đó thì chúng tôi không có cơ hội để gặp mặt, nhưng khoảng 3 năm trước tôi bất ngờ nhận được mail của cậu ấy. Như thường lệ, cậu ấy nói về bóng đá và về ước mơ đó: “Một ngày nào đó, cậu có lẽ sẽ làm một việc liên quan đến bóng đá trên truyền hình, nhỉ? Tôi muốn trở thành một cầu thủ xuất sắc, để cậu có thể phỏng vấn tôi.” Kể từ ngày đó, ước mơ của cậu ấy đã trở thành ước mơ của cả tôi nữa, chắc chắn tôi muốn biến nó trở thành hiện thực một ngày không xa.
Có rất nhiều thứ bạn học được từ những mối
quan hệ với bạn bè. Sẽ thật tuyệt khi
cổ vũ lẫn nhau cùng với mọi người, như là với người bạn từ thời thơ ấu, nhưng
tôi dần nhận ra rằng thực tế không ngọt ngào như vậy. Ví dụ, bị phản bội bởi ai
đó mà bạn nghĩ rằng người đó là bạn thân của mình, hoặc có những người bắt đầu
cư xử thân thiện một cách khác thường khi tôi trở thành người nổi tiếng. Bản
thân tôi là một người hay xấu hổ khi gặp người lạ, nên ngay cả bây giờ tôi vẫn
không giỏi trong việc kết bạn. Thực lòng mà nói không có nhiều người mà tôi có
thể gọi là bạn. Không quá khi nói rằng những người bạn ít ỏi đó là những thành
viên của JUMP và NYC. Họ vừa là đồng nghiệp vừa là bạn bè, và từ trước đến giờ
đã luôn ủng hộ tôi rất nhiều lần. Đúng vậy. Kể cả cái lần debut solo của tôi được
quyết định năm 2013.
Khi tôi tham gia diễn xuất trong “Kindaichi Shounen no Jikenbo”, ban đầu,
kế hoạch là để JUMP hát nhạc phim. Nhưng sau đó thì lại quyết định là tôi sẽ thực hiện solo debut, và bài
hát đó sẽ được sử dụng làm nhạc phim… Tôi đã nghĩ về cảm nhận của các thành
viên của JUMP, và tự hỏi liệu đó có bị coi là phản bội, và tôi thậm chí còn
không có tự tin để làm một mình, nên đã ngần ngại mãi cho đến khi ngay trước
thông báo về solo debut. Tôi đã nói với nhiều thành viên về việc từ chối.
Nhưng người đã ủng hộ tôi là Yuya. “Sẽ không có cơ hội như thế này
nữa đâu, và nếu chỉ một phần rất nhỏ trong con người em muốn làm thì đừng nghĩ
về mọi người, mà hãy cứ bước đi trên con đường của em thôi. Nếu anh ở vị trí của
em, anh cũng sẽ cố hết mình để nó trở thành điều tốt đẹp cho JUMP nữa”, anh ấy
nói vậy. Tôi đã có thể tiến về phía trước nhờ có những lời động viên đó.
Tôi
nói cho những thành viên khác biết qua e-mail rằng tôi quyết định làm. Tôi có
nhận được một hồi âm của Yuto nói rằng: “Tớ hiểu cảm giác của cậu, tớ sẽ ủng hộ
cậu”. Những người khác cũng vậy, và tôi thấy thật hạnh phúc khi được ở cùng
nhóm với những con người như thế. Cho nên, mặc dù lịch làm việc của tôi rất
kín, tôi đã viết lời cho một bài hát trong single, và đưa ra những ý tưởng cho
trang phục và PV, “nạp” toàn bộ năng lượng của mình cho single này, nghĩ về nó
như sản phẩm solo đầu tiên và cũng là cuối cùng của mình. Tôi đã làm nó không
chỉ vì lợi ích của bản thân, mà hơn tất cả, là vì lợi ích của những thành viên
đã luôn tin tưởng và đẩy tôi về phía trước.
Có những người nói rằng tôi là
một người chăm chỉ. Tuy nhiên, điều đó không đến từ sức mạnh của riêng tôi. Tôi
có thể như vậy đều là nhờ những tình bạn mà tôi có.
“Tình bạn là học
hỏi.” –Ryosuke
[Engtran]
credit: yamadasu
tuyenminh
[Engtran]
“Hesitating about solo debut. Words from friends that
brought courage.”
There’s a lot of things you get from a friendship, says
Yamada. A heart more delicate than most others feels a lot of things being
connected to other people. Sometimes supporting each other, sometimes clashing
together, this is about that irreplaceable existence.
I have a childhood friend from when I was in Elementary
school. As a child I was really hot-blooded and was constantly fighting, and
that guy was the one I lost to the first time. Coming face to face with someone
stronger than me, I thought I’ll never speak to him again. He was a teammate in
a local soccer club, and I hated the way he played really selfishly. However,
at 5th grade we applied to the same J League’s Junior team, and we both got
accepted. After playing in the same team, I started thinking that he might
actually be a good guy, and before noticing, we started being in touch. After
graduating from middle school, I remember we took a picture together as a
memory. After that we haven’t had chances to meet, but around 3 years ago I
suddenly got a mail from him. As always, he talked about soccer and about that
dream; “Some day you might do a soccer-related job on TV, right? I want to
become such a great player, that you can interview me then.” Since that day,
his dream became one dream for me as well, that I definitely want to make true
one day.
There are a lot of things you learn from relationships
with friends. It would be ideal to cheer on each other with everyone, like with
that childhood friend, but I came to realize that reality isn’t that sweet. For
example, being betrayed by someone who you thought was a close friend, or
having people who strangely started acting friendly when I became a celebrity.
I’m shy around strangers by nature, so even now I’m not very good at making
friends. There honestly aren’t many people who I could really call friends.
It’s probably not an exaggeration to say that those few friends are JUMP and
NYC members. They’re both co-workers and friends, and have supported me many
times. Yes. Also when my solo debut was decided last year.
When I became to act in “Kindaichi Shounen no Jikenbo”,
at first it was planned that JUMP would sing the theme song. But after that it
was decided that I would make a solo debut, and that solo song would be used as
the theme song… I thought of the feelings of JUMP members, and wondered if this
is betraying them, and I didn’t even have the confidence to do it alone, so I
kept hesitating it until right before the announcement. I talked to a lot of
members about thinking of refusing. But the one who supported me on was
(Takaki) Yuya. “There won’t be a chance like this, and if there’s even a little
part of you that wants to do it, then don’t think about us, but just go on your
own path. If I would be in your place, I’d do my best so that it would become
for JUMP’s sake”, he said. I was able to take a step forward thanks to those
words. I let other members know by e-mail, that I decided to do it. I got a
reply from (Nakajima) Yuto, that said: “I understand your feelings, I’ll
support you”. Everyone else understood as well, and I thought that I’m happy to
be in the same group with these people. So, even though my schedule was really
tight, I wrote lyrics to a song on the single, and gave ideas for clothing and
PVs, pouring all my energy to this single, thinking of it as the first and the
last solo product of mine. I did that not only for my sake, but more than
everything, for the sake of the members who believed in me, and pushed me
forward.
There are people who say I’m a hard-worker. However, that
doesn’t come from just my own power. I’m able to be like that because of all my
friendships.
“Friendship is learning.” -Ryosuke
credit: yamadasu
tuyenminh
No comments:
Post a Comment