[TRAN] MYOJO 10/2015: YAMADA RYOSUKE: THINK
NOTE VOL 31: CREATE/SÁNG TẠO
Cất lên lời "cảm ơn", để gửi gắm
tới nhiều người.
Viết lời nhạc, suy nghĩ về trang phục cho
các buổi hòa nhạc, tự thay đổi để phù hợp với vai diễn anh đóng. Khi Yamada tạo
ra một cái gì đó từ con số không, anh luôn luôn cảm thấy biết ơn với những người
ủng hộ mình.
***
Nấu một món ăn mới, và trang trí phòng với
bóng bay để chúc mừng ngày sinh nhật của bạn tôi. Một phần của công việc ... mặc
dù nói rằng nó hơi phóng đại, nhưng tôi muốn tạo ra một cái gì đó. Nhưng trong
toàn bộ thời gian, gần đây tôi đã nghiện một điều, làm snowdomes (trong hình).
Snowdomes, ban đầu em gái nhỏ của tôi sưu tầm chúng vì vậy tôi sẽ tìm ở nước
ngoài để mua làm kỷ niệm, đó là lần đầu tiên tôi biết về nó. Nhưng, bắt đầu từ
lúc tôi tìm thấy một cửa hàng dạy bạn cách làm snowdomes, tôi biết được rằng
tôi thậm chí có thể tự làm chúng. Bây giờ, tôi đã làm 3 cái có ông già Noel hay
một chiếc thuyền thiên nga bên trong, và tôi xếp chúng bên cạnh giường mình.
Khi tôi lắc các quả cầu, tuyết nhảy múa từ từ rơi xuống. Tôi có thể nhìn vào nó
trong khi đặt chúng cách nhau, nó làm tôi cảm thấy thật yên bình.
Bây giờ, chúng tôi đang đi trên khắp đất nước
cùng "JUMPing Carnival" tour, và lần đầu tiên, chúng tôi đã có thể tự
suy nghĩ thiết kế các bộ trang phục. Hình dáng và chất liệu, nó nên dựa vào màu
gì ... Tôi quyết định phóng chừng, và sau đó, các chi tiết được sắp xếp phù hợp
dựa trên sở thích của mỗi thành viên. Như vậy, lúc này, chúng tôi đã có bốn
trang phục mới, tuy nhiên, chúng tôi đã nhận ra rằng hầu như mỗi thành viên chỉ
mặc một màu. 9 người trong chúng tôi chọn một màu sắc, bởi vì chúng tôi nghĩ rằng
khán giả sẽ có thể dễ dàng tìm thấy các thành viên yêu thích của họ trên sân khấu,
ngay cả khi họ ở xa. Tôi đặc biệt thích một bộ có họa tiết cơ bản là kẻ sọc. Là
điểm mới mẻ JUMP chưa từng có trước đây, tôi có thể nhảy và hát trong bộ trang
phục mà tôi hình dung, đây là thời gian vui vẻ nhất.
Tại buổi hòa nhạc, chúng tôi đã giới thiệu
bài hát "3/14 Tokei" đó là bài hát đơn với Keito mà tôi đã viết lời
cho ca khúc, tôi thực sự thích nó mỗi khi nghe lại. "Đổi lại thanh chocolate
mà anh nhận được ngày Valentine, một món quà là một chiếc đồng hồ với một tin
nhắn trong đó", đây là câu chuyện của bài hát. "Tôi tự hỏi nếu tôi có
thể đáp lại cho một cái gì đó với tất cả các fan, những người luôn cổ vũ cho
tôi?" Tôi viết ra lời ca khúc khi suy nghĩ về điều này. Trong căn phòng tối
tăm của mình, tôi đã gặp rắc rối trong khoảng một tháng, nhưng cuối cùng tôi đã
hoàn thành lời ca khúc. Nó không phải là một sản phẩm hào nhoáng, cũng không có
những màn vũ đạo. Tôi chỉ phù hợp với cây đàn guitar mà Keito đang chơi, và hai
chúng tôi kết hợp hài hòa. Không có mánh lới quảng cáo trên đó, thực sự làm cho
tôi lo lắng, nhưng tôi cảm thấy như khán giả đang lắng nghe một cách nghiêm
túc, vì vậy nó đáng giá.
Và, việc tạo ra một vai trò là cần thiết
trong công việc của tôi. Đối với bộ phim truyền hình đặc biệt "24 Hour
TV" , "Okasan, Ore wa Daijoubu" để đóng vai một người bị ảnh hưởng
bởi khối u não cấp tính, tôi đã thực hiện chế độ ăn uống khá nghiêm ngặt trong
khoảng một tháng. Tôi ăn một bữa mỗi ngày, chỉ có súp với bánh mì gelatin ...
Thực sự, với một ngày thì đó là quá ít. Để hồi phục, khi tôi đang đóng những cảnh
mà nhân vật phải chiến đấu với bệnh tật, sự thèm ăn của tôi đột nhiên trỗi dậy
thật là vô lý ( cười). Ngay sau khi ghi âm xong, tôi rủ Chinen đến một cửa hàng
shish kebob , và ngày hôm sau, tôi ở Sendai cho các concert, tôi đã ăn 5 lần ngày
hôm đó! Trong buổi sáng trước khi tôi rời khách sạn, tôi đã có mì cốc và bóng gạo,
khi đến nơi, tôi đã có một hộp ăn trưa, khi diễn tập xong, tôi ăn cả tấn thức
ăn, và khi chương trình kết thúc, tất cả mọi người cùng đi ăn tối. Tôi cực kì
thích lưỡi bò và cutlet tráng, rồi khi trở về khách sạn, tôi cũng đã ăn súp với
bánh mì gelatin. Vì không ăn kiêng nữa, nên tôi không cần phải ăn bánh mì
gelatin, nhưng có vẻ như nó đã trở thành một thói quen. Dù sao, đối với kiểu
người rất thích ăn như tôi, khi dạ dày của mình có đầy đủ các món ngon, tôi thực
sự hạnh phúc! Với tốc độ này, hơn cả việc giữ hình thể của mình ... đó là mục
tiêu của tôi trong thời gian tới (cười).
“Tôi muốn tạo lên những nụ cười của bạn.”
Ryosuke
[ENG]
Singing “thank you”, so it can reach a lot
of people.
Writing the lyrics to music, thinking about
costumes for concerts, freely undergoing a transformation to match the role he
plays. When Yama creates something from nothing, it’s always with feelings of
gratefulness to the people who support him.
***
Challenging a new dish, and decorating my
room with balloons to celebrate my friend’s birthday. A piece of work… though
saying that is exaggerating, I like to create something. But among time,
recently I’ve been addicted to one thing, making snowdomes. Snowdomes for me,
originally my little sister collected them so I would look for them overseas to
buy as a souvenir, that was around when I became aware of it. But, it started
when I happened to find a kit where you could make them yourself at a certain
shop, and that’s when I learned that I could even make them myself. Now, I’ve
made three that have Santa Claus or a swan boat in them, and I have them
arranged beside my bed. When I turn over the dome, the falling snow dances
slowly over time. I can look at it while spacing out, it calms my mind.
Now, we are going around the country on the
“JUMPing CARnival” tour, and for the first time, we were able to think about
the designs of the costumes. The shape and materials, what colour it should be
based in… I decided the base roughly, and after that, the fine details were
arranged based on each and every member’s preferences. Like that, this time we
were able to have four new costumes, however, we were aware of the member
colours throughout it. The 9 of us are firmly colour coded, because we thought
that the audience should be able to easily find their favourite member on
stage, even if they are far away. My particular favourite is the one that has
the member colour in plaid as a base. It’s a new atmosphere that JUMP hasn’t
had before, and I can dance and sing in the outfit that I envisioned, it’s the
most fun time.
At the concert, we unveiled the song “3/14
Tokei” which is the unit song with Keito that I wrote the lyrics for, and I
enjoy it every time. “In return for chocolate that I for for Valentine’s Day, a
gift a watch that has a message in it,” that’s the story of the lyrics. “I
wonder if I can give something back to all the fans who are always cheering for
me?” I came up with it when I was thinking about that. In my dark room, I was
troubled over this and that for around a month, yet I finished it. It’s not a
flashy production, nor is there dancing. I just match the guitar that Keito is
playing, and the two of us do simple harmonizing. There’s no gimmicks on it,
which makes me nervous, but I feel like the audience is listening to it
seriously, so it’s worthwhile.
And, creating a role is inseperable from my
work. For the “24 Hour TV” special drama, “Kaasan, Ore ha Daijoubu,” in order
to play the role of someone affected by an acute brain tumour, I was on a quite
strict diet for about a month. I ate one meal a day, and it was only soup with
gelatin noodles… Saying that, for one day, there might not be much.To rebound,
when I finished recording the scenes where I was battling the disease, my
appetite was ridiculous (laughs). As soon as recording was finished, I invited
Chinen to go to a shish kebob shop, and the next day, I stayed in Sendai for
the concerts, and I ate 5 times that day! In the morning before I left the
hotel, I had cup noodles and rice balls, when I arrived at the venue, I had a
lunch box, when rehearsal was done, I ate a ton at catering, and when the show
was over, everyone went for dinner. I fully enjoyed the cow tongue and glazed
cutlet, and when I went back to the hotel, I also ate soup with gelatin
noodles. Since I’m not dieting anymore, I shouldn’t have to eat gelatin noodles
anymore, but it seems like it’s become a habit. But, for the me who loves to
eat, when my stomach is full of delicious things I’ve tasted, I’m really happy!
At this rate, rather than creating my body… it’s my destination for the time
being (laughs).
I want to create everyone’s smiles.
Ryosuke
Credit: kaleidoruby
No comments:
Post a Comment