[TRAN] MYOJO 9/2015: Yamada Ryosuke - THINK
NOTE VOL30: MESSAGE/THÔNG ĐIỆP
Ngôn từ có sức mạnh vô hạn. Tôi tin điều đó.
Nó không phải là tốt hơn để không nói nhiều.
Đó là lý do tại sao, bất cứ lúc nào, mọi từ đều cần được suy nghĩ kỹ. Những lời
nói có sức mạnh huyền bí để thay đổi trái tim của một người. Điều đó Yamada sẽ
gửi thông điệp của mình.
***
Ở nhà Yamada, từ rất lâu trước đây, trong sinh
nhật của mỗi thành viên, tất cả mọi người đều viết một tấm thiệp gửi cho người
còn lại, và nội dung của mỗi tờ là khác nhau. Rất lúng túng để làm điều đó với
những người đàn ông như cha tôi, vì vậy nó kết thúc như một trao đổi văn bản,
như "Chúc mừng sinh nhật", "Cảm ơn", và mỗi năm, tôi nhận
được một tin nhắn từ mẹ tôi, chị tôi, và em gái của tôi , tôi cũng luôn luôn viết
một tin nhắn cho họ. Tuy nhiên, tôi cảm thấy giống như thư từ có cảm xúc mạnh mẽ
hơn so với một văn bản, do đó, cảm xúc chân thành của tôi có thể không hoàn
toàn được thể hiện đúng cách ... vì vậy, gửi mẹ tôi, tôi giấu sự bối rối của
mình bằng cách nói, "Xin hãy khỏe mạnh mãi mãi ... Bà cô già lol." Tới
em gái của tôi, là người mà tôi tham khảo ý kiến thường xuyên nhất, tôi đùa bỡn
viết những thứ như "Hãy là cô bé ngốc mà em đang có và không bao giờ thay
đổi nhé!" Tôi không thể nhớ những nội dung của tất cả những tấm thiệp trong
năm qua. Nhưng năm ngoái, em gái tôi tròn 20 tuổi, và những tấm thiệp mà chúng tôi
đã viết cho bữa tiệc chúc mừng của em ấy, tôi đã không thể quên chúng cho đến tận
bây giờ. Mẹ tôi đã viết, "Mẹ rất vui khi thấy con trở thành một người 20
tuổi khỏe mạnh" như thông điệp của mình cho em gái tôi. Giây phút khi tôi
đọc nó, tôi đã không thể cầm được nước mắt. Kể từ khi đó, đã không thể chắc chắn rằng
em gái của tôi sẽ có thể sống được lâu.
Khi lần đầu tiên tôi đọc kịch bản và nó đã
được quyết định rằng tôi sẽ là người đóng vai chính trong "24 Hour
TV" bộ phim truyền hình đặc biệt của năm nay, "Okka-san, Ore wa
Daijoubu", có nhiều phần đan xen giữa người anh hùng đó và bản thân tôi, nhiều
suy nghĩ khác nhau dâng lên trong tôi. Anh ấy là con giữa trong gia đình có có
ba anh em, anh chơi bóng đá từ khi còn là một đứa trẻ, và đứa em trai đang mắc
bệnh. Em gái tôi đã phải chiến đấu với một căn bệnh từ mẫu giáo cho đến khi em ấy
còn học trung học và chỉ có mười người trong nước bị mắc bệnh này. Em của tôi
đã phẫu thuật nhiều lần, đã vào và ra khỏi bệnh viện nhiều lần, em ấy không thể
tự đi học nên gia đình tôi nuôi rất nhiều thú cưng mong em sẽ không cảm thấy cô
đơn. Khi tôi đi tới nơi làm việc, tôi sẽ nhận được quà lưu niệm và nói với em ấy
về chúng. Có rất nhiều hỗ trợ để em bây giờ có thể sống một cuộc sống bình thường,
và tôi nghĩ rằng hy vọng của gia đình tôi đang trở nên mạnh mẽ hơn. Đó là em
gái, mỗi năm trong các tấm thiệp quà tặng sinh nhật, em ấy viết: "Anh là
anh trai tuyệt vời nhất trên thế giới, và em rất hạnh phúc. Ryosuke, em yêu
anh. ". Em gái tôi và mẹ tôi đều tuyệt vời, mặc dù họ có những cách khác
nhau để thể hiện cảm xúc, nhưng tình yêu của họ đều được chuyền tải. Tất cả các
tấm thiệp mà tôi đã nhận được dù đã lâu nhưng chúng vẫn được giữ trong phòng của
tôi, đôi khi tôi đọc lại chúng, và tôi thực sự nghĩ rằng gia đình tôi là tuyệt
vời nhất.
Khi em gái của tôi vẫn còn nằm viện, tôi tiếp
tục đi gặp em ấy ở phòng bệnh vô trùng trong thời gian rảnh của tôi sau khi làm
việc, cũng có một cô gái đơn độc ở đấy đã luôn ủng hộ tôi. Tôi nghe nói về cô ấy
từ một bác sĩ, và tôi nghĩ rằng tôi có thể cho cô ấy một chút sức mạnh, tôi đã
suy nghĩ, và tôi quyết định đến thăm phòng bệnh của cô ấy. Tôi đã nói chuyện với
cô ấy một chút qua tấm màn trong suốt, tôi nghĩ rằng điều cuối cùng mà tôi nói
với cô ấy là, "Khi bạn cảm thấy tốt hơn, hãy đến xem một buổi hòa nhạc của
JUMP nhé." Hai tuần sau đó, khi tôi đến và biết tin rằng tình trạng của cô
gái ấy đã tốt hơn và cô đã được xuất viện. Các bác sĩ nói với tôi, "Đó là
một tình huống không thể tin nổi, sức khỏe được phục hồi nhờ vào ý
chí." họ đã rất ngạc nhiên, và bản thân tôi cũng vậy, hơn bất cứ điều gì,
tôi đã rất hạnh phúc. Sau đó không lâu, tôi nhận được một bức thư và ảnh của cô
gái ấy từ mẹ cô với lời cảm ơn, một lần nữa, tôi đã nhận thức được rằng công việc
của tôi là đặc biệt và tuyệt vời. Đó là lý do tại sao, một thông điệp với những
cảm xúc có thể thay đổi điều không thể thành có thể. Kể từ đó, tôi đã tiếp tục
tin vào điều ấy.
Trong suốt buổi biểu diễn, tất cả các fan
hâm mộ cho tôi nụ cười của họ, và đó là thông điệp tuyệt vời nhất với tôi. Đó
là lý do tại sao, tôi luôn cảm thấy biết ơn. Tôi là một tên ngốc, tôi làm những
việc theo khả năng của mình, và mặc dù tôi là người ích kỷ cho bản thân, nhưng cảm
ơn bạn.
Nó không phải tình yêu được sinh ra từ ngôn ngữ, nhưng
tình yêu xuất phát từ những thứ ngôn ngữ để lại.
-Ryosuke
[ENG]
Words give infinite power. I believe that.
It’s not better to not be talkative. That’s
why, at any time, every word is all thought out. Those words have the
mysterious power to move a person’s heart. That Yamada sends his message.
***
In the Yamada household, since a long time
ago, on a family birthday, everyone writes a message to them, and the custom is
to give that one sheet to them. It’s embarrassing to do that between men with
my father, so it ends like a text exchange, like “happy birthday”, “thank you,”
and every year, I get a message from my mother, my older sister, and my younger
sister, and I always write one too. However, I feel like a letter has strong
feelings compared to a text, so my honest feelings might not quite be conveyed…
so, to my mother, I hide my embarrassment by saying, “please be healthy
forever… old hag lol.” To my sister, who is the person I consult with the most
often, I playfully write things like “stay the idiot that you are and never
change!” I don’t remember what kind of
contents were for what year too. But last year, my sister turned 20 years old,
and the messages that we wrote for her celebration, I haven’t forgotten them
even now. My mother wrote, “I’m happy to see you become a healthy twenty year
old,” as her message to my sister. The moment that I saw it, I wasn’t able to
hold back my tears. Since, it wasn’t obvious that my sister would be able to
live this long.
When I read the script for the first time
when it was decided that I would be the lead role in this year’s “24 Hour TV”
special drama, “Kaa-san, Ore ha Daijoubu,” there are many overlapping parts
between the hero and myself, and various thoughts welled up in me. He’s the
middle child amongst three brothers, he did soccer since he was a child, and
the youngest child is affected by illness. My younger sister battled a disease
from kindergarden until she was in high school that only ten people in the
country have. She had surgeries many times, and was in and out of the hospital
repeatedly, she couldn’t go to school so myself and my family kept a lot of pets
so she wouldn’t be lonely, and when I went to places for work, I would get
souvenirs and tell her about them. There was a lot of support so that my sister
could now live a normal life, and I think our family’s bonds became stronger.
That sister, every year for the birthday gift messages, she writes, “you’re the
most wonderful brother in the world, and I’m happy. Ryosuke, I love you.” My
sister and my mother as well, though they have different ways of expressing it,
their feelings of love are also conveyed. All of the messages that I’ve gotten
so far are cherished in my room, sometimes I suddenly re-read them, and I
sincerely think that my family is great.
When my sister was still hospitalized, I
continued to go see her in the sterile hospital room during my free time from
work, and there was a lone girl there who was supporting me. I heard about her
from a doctor, and I thought that I could give her even a little bit of power,
so of my own will, I decided to visit her hospital room. I spoke to her a
little bit through the transparent curtains, and I think that the last thing
that I said to her was, “when you get better, come hang out at a JUMP concert.”
From there, two weeks later, when I arrived was news that the girl’s condition
had gotten better and she had been discharged from the hospital. The doctor
said to me, “it was a situation where nothing could be done, being healthy
truly does start with the mind,” and they were surprised, and though I was
surprised myself, more than anything, I was happy. After she was discharged, I
received a letter and photos of the girl who had become healthy from her mother
with thanks, and once again, I was aware that my work is special and wonderful.
That’s why, a message with feelings can change the impossible to the possible.
Since then, I have continued to believe that.
During concerts, all of the fans show me
their smiles, and that is the best message to me. That’s why, I’m always
thankful. I’m an idiot, I do things at my pace, and though I’m the selfish me,
thank you.
It’s not that love is born from words, but
that love comes from the words that are left.
-Ryosuke
Credit: kaleidoruby
No comments:
Post a Comment