"Thế giới này thật rộng lớn biết bao. Bạn luôn có thể tự
do vẽ lên những giấc mơ và hy vọng của mình"
Vượt biển lần đầu tiên năm 13. Đã là 7 năm
kể từ khi đó. Những concert vòng quanh châu Á, và diễn xuất cùng với một dàn diễn
viên nước ngoài ... Đã chạm vào thế giới qua nhiều trải nghiệm khác nhau,
Yamada Ryosuke 20 tuổi muốn bay đến những phương trời mới.
Chuyến đi đầu tiên của tôi ra nước ngoài là
khi tôi 13 tuổi. Chúng tôi đã đi đến Hawaii với (Nakajima) Yuto-kun và (Nakayama)
Yuma. Lúc đó tôi chưa từng qua đêm mà không có gia đình mình nhiều hơn 2-3 ngày
ngoài trại hè bóng đá. Tôi biết tôi sẽ ngay lập tức nhớ nhà, vì vậy tôi lo lắng
về nó ngay cả trước khi đi. Hơn nữa, lúc đầu chúng tôi đã phải ở lại đó 7 ngày,
nhưng máy bay đã có vài rắc rối, vì vậy nó đã trở thành 10 ngày. Tôi đã sử dụng
tất cả số tiền mình mang theo trong 7 ngày, vì vậy tôi đã không có đến 2 đô la
trong ví. 3 ngày sau tôi đã ngồi lỳ gần hồ bơi của khách sạn, một kí ức cay đắng...
Bây giờ tôi đã lớn hơn, tôi không thể không muốn quay trở lại Hawaii. Tôi muốn
trở thành bạn bè với những người chơi lướt ván địa phương, cùng đi lướt sóng với
họ, và cũng đi chơi ở Diamond Head, một địa điểm rất thú vị mà tôi đã bỏ qua
lúc ấy.
Tháng Ba năm nay, chúng tôi đến thăm Thái
Lan với JUMP, và đó chắc chắn là một trong những quốc gia tôi muốn trở lại một
lần nữa. Lý do là vì tôi đã thực sự phổ biến ở đây! Có vẻ khuôn mặt nữ tính cuả
tôi là rất phổ biến ở đó, và trong khi mua sắm những người bán hàng sẽ nhìn tôi
và nói "Cậu thật đẹp trai, tôi sẽ
giảm giá cho." ... Tôi nghĩ họ đã nói vậy. Tôi không biết tiếng Thái,
nhưng họ đã nhìn tôi như kiểu người bản địa vậy (cười). Đó là một cảm giác mới
mẻ bởi những người không biết rằng tôi là một thần tượng, vì vậy bằng cách nào
đó tôi đã thực sự vui mừng.
Một điều chắc chắn tôi muốn nhìn thấy tận mắt
khi có thể là Salar de Uyuni ở Bolivia, Nam Mỹ. Đó là một căn hộ lớn được làm bằng
muối, mà tôi đã thấy trên TV và nó được cho là "Nơi gần nhất của thế giới
tới thiên đường", những đám mây rất gần giống như bạn có thể chạm vào
chúng chỉ cần vươn bàn tay mình ra. Ban đêm, bầu trời phản chiếu trên mặt hồ
như trong một tấm gương, tạo cảm giác như bạn đang ở giữa vũ trụ vậy. Tôi đã
xem một số hình ảnh của Salar de Uyuni trên máy tính, và tôi đã thực sự xúc động
bởi những bức hình huyền ảo ấy.
Khi tôi nghe những nghệ sĩ nước ngoài hay
xem phim Hollywood, nhiều lần tôi có thể cảm nhận được đẳng cấp diễn xuất tuyệt
vời của họ chạy rân rân trên da của mình. Gần đây tôi đã xem rất nhiều tác phẩm
của Leonardo Dicaprio, diễn xuất của anh ấy trong "The Great Gatsby"
quá hoàn hảo. Cảnh đầu tiên khi anh xuất hiện, nó làm cho tôi nghĩ rằng
"Diễn viên thực sự có thể điều khiển máy quay như thế này". Thành thật
mà nói, 20 phút trước đó tôi cảm thấy một chút không hài lòng, nhưng khi anh xuất
hiện, tôi đã bị thuyết phục. Việc sản xuất một bộ phim sẽ chẳng đi đến đâu nếu
như không có những người như thế. Tôi nghĩ rằng tôi cũng muốn trở thành một diễn
viên, những người mà sự hiện diện của họ là duy nhất.
Tôi rất biết ơn khi mình đã có nhiều cơ hội
thể hiện trong bộ phim truyền hình. Lịch phát sóng của "Kindaichi Shounen
không Jikenbo" là vào tháng Giêng năm nay, một phim đa quốc gia, vì vậy tôi
phải đối mặt với nhiều hạn chế. Nhìn vào dàn diễn viên nước ngoài có thể giao
tiếp với 2-5 ngôn ngữ như thể chẳng có gì, tôi cảm thấy xấu hổ về bản thân mình
là người chỉ có thể nói tiếng Nhật và tiếng Hàn. Kể từ đó tôi đã phải nghe đĩa
CD tài liệu giảng dạy ngoại ngữ, rồi bảo (Okamoto) Keito gửi cho tôi e-mail bằng
tiếng Anh, vì vậy mà tôi có thể tiếp xúc với nó càng nhiều càng tốt.
Ngay bây giờ nó có vẻ vô lý đối với tôi,
nhưng tôi muốn tôi có thể xuất hiện trong tác phẩm nước ngoài. Nhưng tôi không
muốn tự tạo ra một cái đích ngắm cho mình, bởi vì tôi cảm thấy nó giống phương
hướng mà tôi phải đi. Sẽ tốt đẹp hơn khi có thể bay trên bầu trời, tự do như một
chú chim, và mở rộng thế giới trong khi cảm nhận xem bạn có thể nhìn thấy những
gì trên đó.
" JUMPing to my Dream." –Ryosuke
[ENG]
“The World is wide. You can paint your
dreams and hopes freely.”
Crossing the Sea for the first time at 13.
It’s 7 years since that. Concerts around Asia, and acting together with an
overseas cast… Having touched the world coming across many experiences, the
20-year-old Yamada Ryosuke wishes to fly to new places.
My first trip overseas was when I was 13.
We went to Hawaii with (Nakajima) Yuto-kun and (Nakayama) Yuma. At that time I
don’t remember staying overnight without my family more than 2-3 days of soccer
camp. I knew I’d get homesick immediately, so I worried about it even before
going. Moreover, at first we were supposed to stay there for 7 days, but the
plane had some trouble, so it became 10 days. I had used all the money in I had
in those 7 days, so I didn’t have more than 2 dollars left in my wallet. The
last 3 days I spent only at the hotel’s pool, such a bitter memory… Now that
I’m older, I can’t help but want go back to Hawaii. I’d like to become friends
with local surfers and go surfing together, and also to go around Diamond Head,
a power spot I didn’t have interest in back then.
On March this year, we visited Thailand
with JUMP, and that’s definitely one of the countries I want to visit again.
The reason is because I was really popular! It seems that an androgynous face
like mine is very popular there, and while shopping the sellers would go around
me like “You’re good-looking, I’ll give you discount.” …I think they said that.
I don’t know thai, but they were looking at me the way that it seemed like that
(laugh). It was a fresh feeling to be thought like that by people who don’t
know that I’m an idol, so somehow I was really glad about it.
One thing I definitely want to see with own
eyes one day is Salar de Uyuni in Bolivia, South America. It’s a huge flat made
of salt, and I saw on TV that it’s said to be “The World’s Closest Place to
Heaven”, and the clouds are so close that it’s like you can catch them if you
reach your hand. By night the night sky reflects on the lake surface like in a
mirror, and it feels like you’re in space. I watched some pictures of Salar de
Uyuni on the computer, and I was really moved by the fantastic view.
When I listen to foreign artists or watch
Hollywood movies, there’s many times when I can feel their high level on my
skin. Lately I’ve watched a lot of Leonardo Dicaprio’s work, and his acting in
“The Great Gatsby” was overwhelming. On the first scene when he appeared, it
made me think that “Actors can really control the screen like this”. Honestly,
the 20 minutes before he appeared felt a little unsatisfying, but when he
appeared, I was taken back. The production won’t hold up without people like
that. I thought I also want to become an actor, who can have that kind of
unique presence.
I’m thankful that I’ve had many chances to
act in dramas. The set of “Kindaichi Shounen no Jikenbo”, that aired January
this year, was international, so I faced many limits. Looking at the overseas
cast who could communicate with 2-5 languages like it was nothing, I felt
embarrassed about myself who was content only being able to speak Japanese and
Korean. Since that I’ve been listening to English teaching material CDs, and I
asked (Okamoto) Keito to send me e-mails in English, so that I can be in
contact with English as much as I can.
Right now it’s only absurd for me, but I
wish I could appear in a foreign work one day. But I don’t like making goals,
because I feel like it’s a direction I must go to. It would be nice to be able
to fly on the sky, freely like a bird, and broaden the world while feeling the
view you can see only up there.
“Jumping to my Dream.” –Ryosuke
Credit: yamadasu
No comments:
Post a Comment