[ 真紅の音 -Think note- ] VOL 5: Family
Sinh nhật lần thứ 20. Lời “Xin lỗi” từ mẹ.
Sinh ngày 9 tháng 5 năm 1993 lúc 11h13ph tối,
là người con giữa của gia đình. Được đặt cho cái tên “Ryosuke”, cậu bé đã được nuôi dưỡng
bởi tình yêu thương của cha mẹ, lớn lên thành một chàng trai trẻ tốt bụng, luôn
trân trọng gia đình mình hơn tất cả mọi thứ.
Bố tôi đã luôn dành rất nhiều thời gian với chúng tôi, đến
mức tôi luôn tự hỏi liệu còn có một người nào khác ở bên những người con của
mình nhiều đến thế không. Chúng tôi không giàu có, nhưng khi tôi và
chị em mình được sinh ra, chúng tôi được trải nghiệm những thứ như đến công
viên giải trí hàng năm, và chúng tôi đã tới đó hàng trăm lần. Hồi trước, khi bố
tôi còn là một người hướng dẫn trên tàu điện, khi tôi nghe đựơc câu “Trạm dừng tiếp theo là….” Bằng giọng
nói của bố, tôi đã đi tới tận khoang cuối cùng để gặp ông ấy. Hoàn toàn khác với
hình ảnh một người bố luôn dành thời gian cho tôi vào những ngày nghỉ, bố tôi
khi làm việc trông rất tuyệt vời.
Mẹ tôi là người sống vì gia đình, thậm chí mẹ sẽ chẳng
bao giờ mua những thứ mà mẹ muốn cho riêng mình. Dù đôi lúc mẹ có nói đến ước
mơ đến Bali và đến một cửa hàng Á Đông mà mẹ yêu thích. Mẹ chưa từng đi máy bay
hay tàu tốc hành. Vì thế mẹ đã không biết rằng có một lối đi giữa những hàng ghế,
và khi được nói cho biết thì mẹ chỉ nói lại rằng “Sẽ không ai bước qua được nên
làm sao mà ngồi chứ!” (cười) Một ngày nào đó tôi muốn đi tàu cùng mẹ, và đưa mẹ
tới Bali nữa.
Chị gái tôi rất bướng và hay mất bình tĩnh. Thỉnh thoảng chị hay biến tôi thành trò cười và dùng những
lời nói cay nghiệt, nhưng thực sự chị lúc nào cũng quan tâm tới tôi. Khoảng 1
năm trước, khi chị đang ăn tối với vài người bạn, rồi đột nhiên mọi người chuyển
qua nói về tôi. Họ không biết rằng tôi là em của chị, và khi họ nói xấu về tôi, chị tôi bất ngờ
nổi giận và hét lên “Nó không có như thế!” Khi tôi nghe mẹ tôi kể, tôi đã rất hạnh
phúc vì chị ấy đã bênh vực đứa em trai nhỏ của chị, nhiều đến mức có lẽ tôi
không thể biết hết được.
Cuối cùng là em gái tôi. Khi phỏng vấn, tôi hay nhắc đến
nó,hay khi ra nước ngoài tôi không bao giờ quên mua quà cho nó, tôi đã từng được
gọi là đứa có “sister complex” (cười). Nó rất là dễ thương mà. Nó luôn động
viên tôi, và khi gửi mail, nó luôn kết thúc bằng câu “Hết mình vì công việc anh
nhé!” Nếu tôi biểu diễn không được tốt, nó sẽ nói ngay. Tôi gần như là người tạo
không khí trong nhà nên mỗi lần đi biểu diễn xa nhà, nó luôn nhớ tôi. Tôi luôn
mang theo một tấm ảnh chụp ba chị em để trong ví. Khi tôi nhìn bức ảnh, tôi
nghĩ rằng tôi phải làm tốt nhất vì gia đình mình.
Buổi tối hôm sinh nhật lần thứ 20 của tôi, tôi nhận được
một món quà từ gia đình. Một cuốn sách ảnh về tầm quan trọng của việc
sống là chính mình. Khi lật đến trang cuối cùng, ở đó có những lời nhắn của mọi
người. Từ em gái: “Ryosuke là một người anh trai em rất tự hào”, từ chị gái: “Cảm
ơn vì đã luôn vì gia đình chúng ta”, và từ mẹ: “Mẹ rất vui khi con đã trưởng
thành một cách thật tuyệt vời, mẹ xin lỗi khi con phải trải qua những khoảng thời
gian khó khăn”. Tôi bước vào thế giớ giải trí và bởi mẹ tôi nên khi tôi gặp khó
khăn với công việc, mẹ cứ tự trách mình và xin lỗi tôi hết lần này đến lần
khác. Tuy nhiên, tôi rất biết ơn vì tôi đã được làm công việc này. Cho nên tôi
có thể là một đứa con trai tận lòng vì gia đình bởi việc đi tiếp con đường này.
Mẹ đã dẫn lối tôi tới đây, và tôi muốn tiếp tục nó, đáp ứng lại mong ước của mẹ.
Nếu như có một vị Chúa, tôi sẽ ước gì nhỉ? Tôi không thích có suy nghĩ phụ thuộc vào Chúa chỉ khi gặp
khó khăn. Nhưng đó là điều mà tôi ước mỗi ngày. Tôi mong ước những điều tốt đẹp
nhất cho gia đình của mình, gia đình tuyệt vời nhất trên đời.
“Những điều tốt đẹp nhất cho gia đình.” -Ryosuke
[Engtran]
[Engtran]
20th Birthday. “I’m sorry” from mother.
Born May 9th 1993 at 11.13pm, as the middle son of the Yamada family. Given the name “Ryosuke”, the young boy being brought up by loving parents, grew up to be a kindhearted young man who treasures his family more than anything else.
My dad has spent so much time with us, that I wonder if there’s another father who spends this much time with his children. We weren’t rich, but when me and my sisters were born, we got things like yearly passes for the amusement park, and he took us there hundreds of times. Once, when my dad was working as a train conductor, when I heard the announcement “The next station is–” with my dad’s voice, I went all the way to the last car to see him. Totally different from the dad spending time with me on his days off, the working dad looked somehow really cool.
My mom is a person who lives for the family, so much that she won’t even buy things she would want for herself. Although sometimes she talks about a dream of going to Bali and visit an Asian shop that she loves. Mom has never been on an airplane or shinkansen. That’s why, she didn’t even know that there’s an aisle between the train seats, and when told about it she just replied that “Well no-one wouldn’t get pass so you couldn’t sit!” (laugh) One day I want to ride a shinkansen together with her, and also take her to Bali.
My older sister is stubborn and short-tempered. Sometimes she makes fun of me and uses bad language, but actually she really takes me into consideration. Around a year ago when she was having dinner with a lot of friends, suddenly they started talking about me. They didn’t know that I was her brother, and when they started badmouthing me, suddenly she got angry and yelled: “He’s not like that!” When I heard this from my mom, I was happy that she protects her little brother so much I didn’t even know.
Lastly, my younger sister. On magazine interviews I often talk about her, or when I go overseas for work I never fail to buy her souvenirs, I’ve been called to have a sister complex (laugh). That’s how cute she is. She always supports me, and when we’re talking by mail, lastly she always says “Do your best with work!” If my performance hasn’t been good, she directly says it. I’m like the mood-maker of the family, so when I’m doing work far away and I’m not at home, she misses me. I’m always carrying an old picture of us three siblings in my wallet. When I look at it, I think that I have to do my best for my family.
On the night of my 20th birthday, I got a present from my family. A picture book about how it’s important to live being yourself. When turning the pages until the end, there were messages written by my family. From my younger sister: “Ryosuke is an older brother I’m really proud of”, from my older sister: “Thank you for supporting our family”, and from mom: “I’m happy that you grew up so wonderful. I’m sorry for making you go through hard times”. I got into the entertainment world because of my mom, so when I’m having a hard time with work, she blames herself and keeps apologizing time after time. However, I’m thankful for what I’ve encountered doing this work. That’s why I can be a loyal son by continuing this job. Mom lead me here, and I want to go on and repay it to her.
If there is a God, what would I wish for? I don’t like the thought of relying on God only when you’re troubled. But this is something that I wish everyday. I wish all the best for my family, the most wonderful family in the world
“All the best for my family.” -Ryosuke
cr: yamadasu@tum
v-trans: tuyenminh
No comments:
Post a Comment